[Tâm sự-Review]Cuộc gọi của ex! (Chap 9)

Xin chào m.n.Mấy ngày qua mình đã đọc hết những bình luận của m.n.Trước hết,mình xin cảm ơn những lời chúc của m.n dành cho mình.Có 1 vài bạn còn nhiệt tình chúc mình và Linh sớm có baby nữa.Mình định dừng truyện tại đây vì nghĩ ko còn gì để type nữa,nhưng các bạn nhiệt tình quá nên mình sẽ cố gắng type tiếp.Mình viết truyện dựa vào cảm xúc,nên ko đảm bảo ra đều tay đc.Nhưng mình vẫn sẽ viết,như 1 lời cảm ơn đối vs những bạn đã bỏ t/g đọc và chia sẻ cùng mình trong gần 1 tháng qua!

Chap 9
Mình ko phải là chuyên hot boy hay thiếu gia gì cả.Mình chỉ là thằng có vẻ ngoài khá là chỉnh chu và ít nhiều có duyên vs phái nữ.Quan niệm của mình vs gái là:“Đến thì anh sẽ chào đón,nhưng đi thì anh ko níu giữ!”,thành ra gặp 10 em thì đong đưa hết cả 10 chứ ko có gì nghiêm túc.Mình ko dây dưa vs gái ngoan và hàng nguyên tem bao giờ.Ko biết m.n nghĩ sao chứ mình thì ko quan tâm mấy đến chuyện quá khứ của bất kì ng con gái nào.Vì mình nghĩ, khi yêu 1 ai đó thì cũng có nghĩa là phải yêu,và chấp nhận đc cái quá khứ của ng ấy.Dù cho cái quá khứ ấy có ntn đi chăng nữa.Chấp nhận đc thì đến vs nhau,ko thì đường ai nấy đi,ko phải lằng nhằng!Đã là đàn ông,thì ít nhất cũng phải có 1 lần dính vào đại kị:“Con thầy-Vợ bạn-Gái cơ quan”.Mình đến nay mới chỉ may mắn dính vào gái cơ quan thôi.Mình sẽ dành chap này để kể về mối tình công sở đầu tiên và cũng là cuối cùng của mình.Có thể mình ko nhớ rõ chi tiết lắm,nhưng mình sẽ cố gắng nhớ cái gì thì type cái đó.Tên cô ấy là Phương nhé!
Hồi ấy mình mới đi làm,chưa có nhiều kinh nghiệm.Lương thì cũng chỉ đủ để ăn uống,đổ xăng,và nhiều chi phí linh tinh khác.Mình nhớ lân đầu tiên gặp Phương là hôm mang hồ sơ đến xin việc.Phương làm ở phòng nhân sự và là ng phỏng vấn mình hôm ấy.Nói chung thì ko có ấn tượng gì đặc biệt lắm.Phỏng vấn xong,mình gọi cho cậu thông báo rồi về nhà.Sang tuần thì đi làm buổi đầu.Hôm ấy 7h mình đã đến rồi,ma mới mà!Đang mở cốp lấy cặp thì chợt nhìn thấy em.Lúc đấy mới để ý kĩ,em trông cũng khá xinh trong chiếc váy trắng và chiếc áo lông thú…gì thì mình chẳng rõ.Tóc em đen,dài nhưng ko dày.Em đi cùng vs đồng nghiệp.Thấy mình nhìn em chằm chằm thì em nở 1 nụ cười thân thiện.Cái chết người là ở đấy!Răng em đều,lúc cười lại để lộ chiếc răng khểnh,đã thế lại có lúm đồng tiền nữa,trong yêu phết! Mình bị đứng hình mất 5p.Chờ em đi khuất rồi mình mới hoàn hồn,vội lật đật chạy đến thang máy.Mình thực sự bị nụ cười của em hút hồn ngay từ hôm ấy.Cái tật hám gái lại nổi lên,mình quyết định tán em cho bằng đc!Đúng là con người,cái gì càng cấm lại càng muốn làm.Mình lúc ấy,suy cho cùng cũng chỉ là 1 thằng sv mới ra trường,nên có biết gì đâu,chẳng qua là vì hám gái thôi.Sau này mới nhận ra tình công sở đúng là chả đi đến đâu!
Sáng hôm sau mình cố gắng đến sớm hơn để có cơ hội làm quen vs em.Hơn 7h em mới đến, em đi 1 mình.Thấy lỉnh kỉnh bao nhiêu là ổi,xoài,mận,…con gái đúng là chúa ăn vặt!Mình thấy em xách ko hết nên lăng xăng đến giúp:
-Bạn để mình giúp 1 tay!
Em nhìn mình rồi trả lời:
-Ko cần đâu,mình tự làm đc mà!
-Thang máy hôm nay hư rồi,bạn định 1 mình xách hết cái đống hoa quả này lên tầng 3 thật à?
Em trố mắt nhìn mình:
-Sao bạn biết mình lên tầng 3?
-Mình còn biết bạn làm ở phòng nhân sự nữa kia!
-Sao bạn biết?
-Vì mình biết,thế thôi!
Em nhìn mình,cười cười rồi bảo:
-Bạn xách hộ mình 2 cái túi này
Em vừa nói vừa chỉ vào 2 cái túi mận và ổi.Mình và em vừa leo bộ vừa nc,mình hỏi em:
-Tí thì quên,bạn tên gì ấy nhỉ?
-Mình là Phương,còn bạn?
-À,mình tên Hoàng,nhưng mà bạn cứ gọi là anh cho dễ xưng hô nhé!
-Sinh năm mấy mà đòi gọi là anh?
-Thế bạn sinh năm mấy?
-19/3/1988
Mình nhìn em,cười cười.Mặt em lúc đấy ntnEm hỏi mình:
-Sao bạn lại cười?
-Sinh ngày 19/11 thì bạn phải gọi mình là anh rồi.Mình sinh ngày 4/7/1988!
-Xí,còn lâu,hơn có 4 tháng mà đòi làm anh à!
Hơn 15p mới đến đc phòng nhân sự.Mình giúp em mang mấy túi trái cây vào bàn làm việc,pha cho mình cốc nc,em hỏi:
-Bạn có mệt ko?
-Ơ,phải gọi là anh chứ!
-Ừ thì anh!Có mệt ko?
-1 chút!
-Cảm ơn!
-Cảm ơn suông thôi à?
-Chứ bạn,à quên anh muốn gì?
-Ừm,1 cuộc hẹn nhé,đi cf chẳng hạn?
Em chau mày,suy nghĩ chừng 30s rồi trả lời:
-Cũng đc,mà thời gian,địa điểm thế nào hở anh?
-Giờ anh chưa nghĩ ra,hay là em cho anh sđt vs cả facebook để tiện lên lạc!
-Anh lưu số em này,0905…………
-Còn facebook?
-ABCXYZ…..
Tạm biệt em xong,mình tí tởn chạy về phòng.Thế là mục đích xin số,làm quen đã hoàn tất,vấn đề chỉ còn là t/g thôi!Tối về mình tót ngay vào máy tính và tìm nick em.Kết bạn thì thấy em accept ngay sau 15p.Soi wall thì thấy em viết khá nhiều stt,đa phần là các câu nói nổi tiếng và trích lời bài hát.Chưa có bạn trai,vẫn còn độc thân.Mình pm cho em:
-Đi làm về rồi đấy à?
-Ai đấy?
-Anh đây!
-Anh nào?
-Anh Hoàng đây chứ anh nào,chóng quên thế!
-À,ra là anh,thế mà cứ tưởng ai.
-Em đang chờ ai à?
-Ko,em nói thế thôi.Anh về rồi đấy à?
-Ừ,tối mai em rảnh ko?
-Làm gì hở anh?
-Đi uống cf vs anh.
-Để ngày kia đc ko anh.Mai em về quê rồi!
-Ừ,thế cũng đc.Em làm gì thì làm tiếp đi,anh off đây.
Thế là setup đc cuộc hẹn đầu tiên!Hôm ấy mình qua chở em đến quán cà phê mình vẫn hay uống(ko phải quán cf hôm gặp Quỳnh đâu nhé).Chỗ đấy đồ uống thì bt,đc cái là ko gian yên tĩnh,dễ nc.Mình uống cf sữa,em uống gì thì mình ko nhớ rõ.Em hỏi mình:
-Em kiếm đâu ra chỗ này hay vậy?
-Em thích à?
-Vâng!Chỗ này ko gian yên tĩnh,bài trí cũng đẹp nữa!
-Hồi sv anh hay lê la đi cf nên tình cờ tìm đc đấy!
-Anh hay uống cf ko?
-Thỉnh thoảng,khi nào muốn thì anh đi thôi!
Phần còn lại thì mình ko nhớ.Vài ba cuộc hẹn trôi qua,cuối cùng thì mình cũng đưa đc em nó vào n2.Khi mình ở bên em,có 1 cảm giác bình yên lạ.Giống như khi ở bên Quỳnh vậy.Mỗi lần em cười,ngắm chiếc răng khểnh xinh xinh thì bao nhiêu bực dọc,lo lắng trong mình tan biến hết.Có lẽ là mình có duyên vs những ng con gái có nụ cười đẹp cũng nên!1 buổi chiều nọ,khi đang ngồi xem phim,em chợt hỏi:
-Anh này!
-Gì hả em?
-Nếu 1 ngày,có 1 người mà anh đã từng rất yêu quay trở lại tìm anh,anh sẽ làm ntn?
-Sao em lại hỏi vậy?
-Em chỉ hỏi thế thôi!
Mình ngồi dậy,châm thuốc,quay sang trả lời em:
-Anh ko biết!Chuyện cũ thì hãy để cho nó qua đi.Quá khứ đối vs anh ko quan trọng.Hoặc là tất cả,hoặc ko là gì cả!
Em nghe mình trả lời như vậy thì ko hỏi gì nữa.Mình ko phải là thằng ngu nên đã âm thầm theo dõi,và biết đc sau lưng mình,em lén lút quan hệ vs ng yêu cũ.Từ sau khi ct vs Quỳnh, mình ko còn đặt nhiều niềm tin vào phụ nữ nữa.Đúng là em có cho mình những cảm giác yêu thương,nhưng suy cho cùng,em cũng chỉ là 1 trong số những ng con gái xung quanh mình.Ko có em,mình còn có những ng con gái khác.Thế là mình sút em luôn!Lòng ko chút bận tâm.Vài tháng sau thì em đám cưới vs thằng ng yêu cũ,em có mời mình nhưng đợt ấy mình đi Quảng Ninh mấy ngày nên ko đến.Em đã ko quên đc ng cũ thì mình buộc phải quên em thôi!Thú thật là để type đc những dòng này thì mình đã phải vắt óc để suy nghĩ và hồi tưởng lại.Mình và em làm chung c.ty mà,chạm mặt nhau là ko thể tránh khỏi.Thỉnh thoảng cũng có lăn tăn 1 chút, nhưng mà nghĩ lại thấy em đã có gđ rồi nên lại thôi.Gặp mặt nhau thì cười vs nhau 1 cái rồi gật đầu chào,xong thì việc ai ng nấy làm.Thế là kết thúc mối tình công sở.Giờ ngồi ngẫm nghĩ lại thấy nó cứ nhàn nhạt và vô duyên thế nào ấy!Cũng may mà mình và Phương ko đi đến đâu.Chứ nếu mà thành đôi thật thì có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ gặp đc Linh mất.Âu cũng là do duyên số!Khi 1 cánh cửa khép lại,sẽ có 1 cánh cửa khác mở ra!Sau đấy thì mình gặp Linh và phần còn lại thì m.n biết cả rồi đấy!Hôm nay mình type đến đây thôi,mong m.n đừng chê nhạt.Cảm ơn m.n đã bỏ t/g theo dõi và chia sẻ cùng mình.Thanks for reading!

You may also like...